Ratings2
Average rating4
We don't have a description for this book yet. You can help out the author by adding a description.
Featured Series
3 primary booksYeoyu - new voices Korea is a 3-book series with 8 primary works first released in 2015 with contributions by Cheon Heerahn, Jeon Sungtae, and Han Kang.
Reviews with the most likes.
sau khi đọc xong cuốn này (thực ra là một truyện ngắn song ngữ Hàn-Anh) + một nửa cuốn tiểu thuyết khác (có thể coi là gần như nổi nhất ở Hàn) của Hwang Jung Eun thì dám nói chị là nữ tác giả Hàn Quốc mình thích nhất trong số các tác giả đã đọc quá :”nữ tính, da diết nhưng thản nhiên và không đến mức ủy mị (ở nhiều chỗ) như Shin Kyung Sook, có chạm đến nhiều vấn đề xã hội nhưng gần gũi - cảm giác như chạm vào được/ như là chuyện của mình - chứ không to tát (đôi khi) lên gân và tạo cảm giác xa cách như Han Kang, cool nhưng không lạnh lùng như Jo Kyung Rancách viết ảo ảo cũng không khiến mình thấy khiên cưỡng nên mình rất thích :”“từng đọc được review đúng một câu về văn của chị trên một diễn đàn tạp nham nọ mà đến giờ vẫn nhớ và tâm đắc mãi, và cũng nghĩ có lẽ không thể viết về văn của chị đúng hơn, là: “cô độc nhưng rất ấm áp”sự ấm áp có lẽ đến từ cách chị nghĩ về và “đối xử” với các nhân vật của mình, đặc biệt là các nhân vật nữnhư ở phần lời tác giả Kong's Garden chị có viết như thế này (dù lúc mới đọc ở bìa 4 mình đã không nghĩ nó quá đặc biệt, nhưng sau khi đọc xong câu cuối cùng của truyện rồi đọc lại thì mới thật là cảm động: I wrote this short story in the summer. I believe it was probably when summer was changing to fall. I still sometimes think about the narrator of this short story. How did she spend her day today? How will she spend it tomorrow?)cuốn này là truyện ngắn nên cũng chẳng biết viết về nó thế nào để không spoil ha ha (liên quan?) chỉ muốn nói là mình chọn cuốn này của chị để đọc đầu tiên chỉ bởi bạn nhân vật chính làm ở một hiệu sách tọa dưới tầng hầm của một tòa nhà buôn bán :””“I'm still doing the same sort of things. I still work and experience things that embarrass me, although not to the degree that they would bother me too much. If I feel too embarrassed to stand it any longer, then I quit and never come back. Of course, this doesn't happen very often. I hope that if I have to move to another neighborhood there'll be a lot of acacia trees there too. Still even if I end up in a neighborhood without a single acacia tree, I'm sure I'll end up adjusting to it all pretty well.How am I? I'm doing the same.